Ý kiến chỉ đạo từ Bộ Nông nghiệp và Môi trường, Bộ Dân tộc và Tôn giáo: Tối ưu hóa nguồn lực, bảo vệ quyền lợi người dân nghèo

Thứ hai, 1/12/2025, 07:43 (GMT+7)
logo Tại cuộc họp giữa Bộ Nông nghiệp và Môi trường cùng Bộ Dân tộc và Tôn giáo về hợp nhất ba chương trình mục tiêu quốc gia: Xây dựng nông thôn mới, Giảm nghèo bền vững và Phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, các lãnh đạo nhấn mạnh sự quan trọng của việc tối ưu hóa nguồn lực, đảm bảo không bỏ sót vùng khó khăn nào, đồng thời bảo vệ tính đặc thù của từng chương trình để mang lại lợi ích thiết thực cho người nghèo. Tạp chí Nông nghiệp và Môi trường xin giới thiệu hai ý kiến chỉ đạo quan trọng từ lãnh đạo các Bộ, tập trung vào việc phân bổ nguồn lực hợp lý và giữ gìn đặc thù của từng chương trình trong quá trình hợp nhất.

Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Môi trường Võ Văn Hưng: Hợp nhất ba chương trình để nâng cao hiệu quả và tính thiết thực.

picture1_1764381470.webp
Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Môi trường Võ Văn Hưng

Tôi cho rằng, việc hợp nhất ba chương trình mục tiêu quốc gia này không chỉ nhằm nâng cao hiệu quả triển khai mà còn đảm bảo rằng nguồn lực được phân bổ hợp lý, đúng đối tượng, không trùng lặp giữa các chương trình. Bên cạnh đó, chúng ta phải nhìn nhận rằng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi là một phần không thể thiếu trong cộng đồng người dân nông thôn, do đó, việc tích hợp các chương trình là bước đi hợp lý, nhằm phát huy sức mạnh tổng hợp của các chính sách.

Sau khi thống nhất, Bộ Nông nghiệp và Môi trường sẽ phối hợp với Bộ Dân tộc và Tôn giáo để thực hiện chương trình này, luôn đảm bảo tính minh bạch và hiệu quả trong việc phân bổ nguồn lực. Chương trình sẽ tập trung vào các vùng nghèo, đặc biệt là các vùng lõi nghèo, nơi người dân còn gặp nhiều khó khăn.

Thứ trưởng Bộ Dân tộc và Tôn giáo Y Vinh Tơr: Cần phân cấp và phân quyền để chương trình thực sự hiệu quả.

picture2_1764381582.webp
Thứ trưởng Bộ Dân tộc và Tôn giáo Y Vinh Tơr

Theo tôi, mỗi chương trình đều có đặc thù riêng biệt. Xây dựng nông thôn mới và Giảm nghèo bền vững có những mục tiêu và cơ chế riêng, trong khi phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi tập trung vào các địa bàn nghèo nhất, khó khăn nhất. Việc hợp nhất phải giữ lại tính đặc thù của từng chương trình, đồng thời giải quyết căn cơ những vấn đề còn tồn tại tại các vùng khó khăn.

Tôi cho rằng, trong khi thiết kế chương trình chung, các chính sách phải rõ ràng về đối tượng thụ hưởng, địa bàn và nội dung. Chúng ta phải đảm bảo rằng không có sự chồng chéo hay trùng lặp giữa các chương trình. Mọi chính sách đều phải hướng đến mục tiêu chung là mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho người dân.

Việc hợp nhất ba chương trình mục tiêu quốc gia: Xây dựng nông thôn mới, Giảm nghèo bền vững và Phát triển kinh tế - xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi là một bước đi quan trọng trong việc tối ưu hóa nguồn lực, phát triển nông thôn bền vững và nâng cao chất lượng cuộc sống cho người dân nghèo. Tuy nhiên, để đảm bảo chương trình đạt được mục tiêu cao nhất, cần giữ gìn tính đặc thù của từng chương trình, đồng thời phân cấp và phân quyền cho chính quyền địa phương. Với sự phối hợp chặt chẽ giữa các bộ, chương trình hợp nhất sẽ mang lại hiệu quả thiết thực, hướng tới một tương lai thịnh vượng hơn cho các vùng khó khăn của đất nước.

Diệp Anh