Chuyển dịch năng lượng công bằng là sự chuyển dịch từ năng lượng hoá thạch sang năng lượng sạch, ít các-bon mà không gây ra các tác động tiêu cực tới xã hội, việc làm và sinh kế của người dân.
Hải Phòng có nhiều tiềm năng lợi thế phát triển du lịch, bao gồm vị trí địa lý, tài nguyên thiên nhiên, du lịch biển đảo, và các hệ sinh thái biển. Mục tiêu đón 12 triệu lượt khách vào năm 2025 TP. Hải Phòng hoàn toàn khả thi do có tài nguyên và cảnh quan biển phong phú, đa dạng, rất giàu tiềm năng phát triển du lịch biển đảo. Tuy nhiên, hiện nay việc ứng dụng quy hoạch không gian biển (QHKGB) vào phát triển sản phẩm du lịch (SPDL) biển đảo ở Hải Phòng vẫn còn nhiều hạn chế. Bài viết này tập trung nghiên cứu ứng dụng QHKGB vào phát triển SPDL biển đảo, trên cơ sở đó đề xuất một số giải pháp nhằm giúp việc ứng dụng đạt hiệu quả cao.
Quá trình đẩy nhanh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, nhất là tốc độ tăng trưởng kinh tế duy trì liên tục ở nhịp độ cao, sẽ gây ra áp lực cao đối với trạng thái tài nguyên và môi trường, từ đó làm gia tăng nguy cơ ô nhiễm môi trường, đặc biệt là chất lượng môi trường không khí (CLMTKK) của tỉnh Trà Vinh. Nghiên cứu này tiến hành kiểm kê, đánh giá các nguồn thải trên địa bàn tỉnh, góp phần hỗ trợ việc kiểm soát tốt hơn các nguồn thải và nguy cơ ảnh hưởng xấu tới chất lượng môi trường không khí trên địa bàn tỉnh Trà Vinh.
Những năm gần đây, Đồng bằng sông Cửu Long phải đối mặt với nhiều thách thức do ảnh hưởng của biến đổi khí hậu, nước biển dâng đã gây không ít khó khăn cho canh tác nông nghiệp và sinh hoạt hằng ngày của người dân. Xâm nhập mặn cũng là vấn đề rất được quan tâm hiện nay và có khả năng ảnh hưởng đến vùng chuyên canh cây ăn quả các tỉnh Long An, Tiền Giang, Bến Tre, Trà Vinh Sóc Trăng,…
Trong thực tế, để dùng được giá trị độ cao trắc địa tính toán từ quy trình ứng dụng công nghệ định vị dẫn đường toàn cầu GPS/GNSS phải sử dụng đến mô hình trọng trường Trái đất. Nhiều quốc gia trên thế giới trong đó có Việt Nam đang thịnh hành sử dụng mô hình EGM2008, đây là mô hình trọng trường Trái đất được Tổ chức Địa không gian (NGA- National Geospatial Agency) của Mỹ phát triển vào năm 2008 (1).
Vùng hữu sông Bùi, huyện Chương Mỹ có diện tích khoảng 6.500 ha, với địa hình bán sơn địa, thấp dần theo hướng Tây - Đông, nhiều đồi gò xen lẫn các vùng trũng thấp, bất lợi cho việc tiêu thoát nước. Những năm gần đây, khu vực này thường xuyên phải hứng chịu những trận mưa lớn bất thường, gây ngập lụt và thiệt hại nghiêm trọng, điển hình là các năm 2008, 2017, 2018.